"Con không biết rằng Cha thường đối xử với bạn bè bằng cách gửi cho họ Thánh Giá sao?"

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

BAY ĐI XIN TÀI TRỢ

Hiện nay, số lượng các linh mục, tu sĩ sang Mỹ quá đông đến nỗi có ười ở Mỹ nói là các Giám mục, linh mục, nữ tu Việt Nam đi Mỹ như đi chợ. Câu nói này có ngầm một ẩn ý, mà dù vô tình ai cũng hiểu.
Có nhiều vấn đề xảy ra, nhưng hai bên cần phải hiểu rõ hoàn cảnh của nhau hơn, để tránh được những ngột ngạt về phía bên này và khó chịu về phía bên kia. Trước hết cần đưa ra một nguyên tắc - TỰ TRỌNG + TÔN TRỌNG từ cả 2 bên.

1. LINH MỤC TỪ VIỆT NAM QUA
- Các LM từ VN qua nên hiểu là các anh em đồng nghiệp của mình quản nhiệm các nhà thờ ở Mỹ đều phải đóng góp cho Giáo phận và cũng phải có tiền bạc cho các sinh hoạt ở địa phương mình. Vì thế, nên đắn đo tìm hiểu trước xem nơi nào và người nào có thể giúp mình được. Có những người và những nơi không nên ngỏ ý một chút nào.
- “Cùng bất đắc dĩ phải xin” thì nên có giấy giới thiệu của Giám mục sở tại và xin trong tư thế tự trọng: “giấy rách phải giữ lấy lề”, không nên bi thảm hóa hoàn cảnh để khơi gợi lòng từ tâm và tránh đi qua đi lại một chỗ hai ba lần kẻo mang tiếng là “quấy quả”. Nói là “cùng bất đắc dĩ” vì chẳng linh mục nào vui khi phải cầm giỏ đứng ở cửa nhà thờ cho người ta “bố thí”, hơn là chia sẻ.
- Tuyệt đối tránh cảnh “mượn đầu heo nấu cháo”, nghĩa là tiền nào dùng vào việc ấy, quyên tiền đào giếng là đào giếng chứ không dùng vào việc nào khác”.
- Hết sức tránh dùng một phần tiền quyên cúng vào việc riêng để khỏi bị mang tiếng là “chấm mút”.
- Nên thông cảm cho anh em linh mục VN sống nhiều năm ở Mỹ, vì dù muốn hay không, người ta cũng đã bị Mỹ hóa trong cách hành xử, nên không còn mềm mỏng và tế nhị như khi còn ở VN. Người ta chào hỏi và từ biệt nhau thì chỉ có Hello và Bye bye với Okay, All right mà thôi.
- Không nên mặc cảm vì mình không biết hay không thông thạo tiếng Mỹ hoặc có bằng cấp như người ở Mỹ. Chẳng qua là vì mình không ở Mỹ, chứ nếu ở Mỹ thì cũng như người ta thôi. Vả lại, không biết tiếng Mỹ thì biết tiếng khác, không có bằng Mỹ thì có bằng khác. Không phải cứ sống theo “American way of life” mới là văn minh thời thượng.
- Không nên mượn danh nghĩa của người có chức quyền, hay viện cớ hoạt động từ thiện một cách giả tạo để quyên cúng.
- Nên để ý đến một số cử chỉ và thái độ trong cách ăn mặc, đi đứng và vệ sinh cho phù hợp với người quan sống ở Âu Mỹ, để khỏi bị người ta chê là “nhà quê” mà coi khinh, coi thường.
2. LINH MỤC VIỆT NAM Ở MỸ
- Tránh thái độ tự hào vì sống ở Mỹ, nên có những điều kiện thuận lợi hơn người khác, mà ra vẻ coi thường, coi khinh những người đến từ nơi khác như VN.
- Đừng tưởng ai từ VN đến Mỹ cũng là để xin tiền, và có thái độ lạnh nhạt không một lời hỏi thăm xã giao, như để tránh một thứ “của nợ”. Xử sự như thế là tự mình làm giảm giá mình trước mặt người từ xa đến. Tuy không nói ra, nhưng trong lòng người ta đánh giá mình không cao, và cho mình là loại người hơm hĩnh, giống như chàng trưởng giả làm sang trong vở kịch Le bourgeois gentilhomme của Molière.
- Nước Mỹ giàu có, dư thừa của cải vật chất, nhưng người ở Mỹ không nên ỷ và cái thế đố mà coi thường người khác và chê bai tất cả. Sự giàu có chưa phải là điều độc tôn mà còn có nhiều giá trị khác nữa, ở những nơi khác và nơi những người khác, chứ không phải chỉ nguyên nơi những người ở Mỹ.
- Nên nhân nhượng và thông hiểu hoàn cảnh của những người đến xin tiền, cũng như con số người xin tiền quá đông. Nhưng trước cảnh xin tiền này, có nhữn người giáo dân nói rằng ai muốn cho thì cho, không bắt buộc, còn các cha, các cha có cho đâu mà sao cũng nói ra nói vào.
- Lời nói không mất tiền mua. Các linh mục ở Mỹ mà càng tỏ ra niềm nở và thân tình với các linh mục đến từ VN thì càng được các linh mục đến từ VN thì càng được các linh mục ở quê nhà quí mến và cảm phục.
Xin các vị nhớ cho là các linh mục từ Vn sang, đều có bà con hay giáo dân cũ, nên không dám phiền hà hay nhờ vả gì các vị đâu. Bởi vậy, các vị không nên lạnh nhạt và xa cách mà trở thành vô tâm hay vô cảm.
Xin nhắc lại phải đặt ra nguyên tắc để hành xử với nhau, đó là tự trọng và tôn trọng, tránh cho nhau những sự ngột ngạt và khó chịu.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét